Ngày xửa ngày xưa, có một con rùa và một con thỏ cãi nhau xem ai nhanh hơn.
Chúng quyết định giải quyết việc tranh luận bằng một cuộc thi chạy đua.
Chúng đồng ý lộ trình và bắt đầu cuộc đua.
Thỏ xuất phát nhanh như như bắn và chạy thục mạng một hồi, và sau khi thấy rằng đã bỏ khá xa bạn rùa,
thỏ nghĩ nó nên nghỉ mệt dưới một tán cây bên đường và thư giãn trước khi tiếp tục cuộc đua.
Thỏ ngồi dưới bóng cây
và nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Rùa từ từ vượt qua thỏ và sớm kết thúc đường đua, dành chiến thắng.
Thỏ giật mình tỉnh giấc
và nhận ra rằng nó đã bị thua
Bài học của câu chuyện trên là:
Chậm và ổn định đã chiến thắng cuộc đua
Nhưng cuộc sống không
quá đơn giản như thế,
câu chuyện được
tiếp tục phát triển thêm …
Thỏ vô cùng thất vọng vì để thua và nó cố suy nghĩ. Nó nhận ra rằng nó đã thua chỉ vì quá tự tin, bất cẩn và thiếu kỷ luật.
Nếu nó không xem mọi thứ quá dễ dàng và chắc thắng,thì rùa không thể nào có cửa hạ được nó.
Nó quyết định thách thức một cuộc đua mới.
Rùa đồng ý.
Lần này, thỏ chạy với tất cả sức lực của nó và chạy suốt một mạch về đích.
Nó bỏ xa rùa đến mấy dặm đường.
Thế, bài học của câu chuyện này?
Nhanh và vững chắc
sẽ chiến thắng
cái chậm và ổn định.
Nhưng câu chuyện cũng không dừng lại ở đây …
Rùa đã suy ngẫm kết quả và nhận ra rằng: nó không có cách nào thắng được thỏ
trên đường đua vừa rồi.
Nó suy nghĩ thêm một tí nữa
và rồi thách thỏ một cuộc đua khác,
nhưng có một chút thay đổi về đường đua.
Thỏ đồng ý.
Họ bắt đầu cuộc đua.
Như đã tự hứa với lòng mình là phải luôn nhanh, thỏ bắt đầu chạy và chạy với tốc độ cao nhất cho đến bên bờ sông.
Vạch đích đến lại còn đến 2km nữa
ở bên kia sông!
Thỏ dành ngồi xuống
và tự hỏi không biết làm sao đây.
Trong lúc đó, rùa đã đến nơi, lội xuống sông và bơi qua bờ bên kia, tiếp tục chạy
và kết thúc đường đua.
Ý nghĩa từ câu chuyện này?
Trước tiên, cần phải
xác định ưu thế của mình,
và sau đó là biết
chọn sân chơi phù hợp.
Câu chuyện vẫn chưa dừng lại…
Đến đây, thỏ và rùa đã trở thành đôi bạn thân thiết và họ cùng nhau suy ngẫm.
Cả hai nhận ra rằng cuộc đua sau cùng
có lẽ sẽ có kết quả tốt hơn.
Chúng quyết định tổ chức một cuộc đua cuối cùng, nhưng chúng sẽ cùng chạy chung một đội.
Cuộc đua bắt đầu,
thỏ cõng rùa chạy đến bên bờ sông,
rùa lội xuống sông
và cõng thỏ bơi qua bên kia bờ sông.
Lên đến bờ, thỏ lại cõng rùa
đưa cả hai cùng về đích.
Và chúng cùng nhận ra rằng đã về đích
sớm hơn rất nhiều so với các lần đua trước.
Thật tuyệt vời, mỗi người đều thông minh
và đều có ưu điểm riêng
Khi các bạn cùng làm việc với nhau trong một đội và cùng chia sẻ, cống hiến ưu thế của từng người.
Bạn sẽ không bao giờ thực hiện công việc được hoàn hảo bởi vì luôn luôn có những trường hợp bạn không thể làm tốt hơn người khác.
Điều quan trọng của làm việc đồng đội là phải chọn được người trưởng nhóm trong từng trường hợp cụ thể.
Phải chọn được người có ưu thế về lĩnh vực mà họ làm trưởng nhóm
Còn nhiều bài học nữa từ câu chuyện này…
Lưu ý rằng cả thỏ và rùa đều
không hề đầu hàng hay nản chí sau thất bại.
Thỏ quyết tâm làm việc hăng hơn
và cố gắng nhiều hơn sau khi phải thất bại cay đắng.
Rùa phải thay đổi chiến lược
vì nó đã cố gắng làm việc hết sức.
Trong cuộc sống, khi phải chịu đựng, đối mặt với thất bại,
có thể đó cũng là thời điểm thích hợp để cố gắng hơn
và nỗ lực nhiều hơn nữa,
nhưng đôi khi phải tích cực tìm kiếm chúng.
Khi cũng cần phải thay đổi chiến lược
và thử tìm kiếm giải pháp khác.
Và đôi khi phải làm cả hai
Thỏ và rùa cũng đã học thêm một bài học để đời khác:
Thay vì chúng chống đối (cạnh tranh) với nhau,
chúng bắt đầu tìm cách giải quyết tình huống
và chúng đã cùng nhau làm tốt hơn rất nhiều.
Kết luận:
câu chuyện ngụ ngôn thỏ và rùa đã dạy cho chúng ta khá nhiều bài học lý thú
* Ý tưởng quan trọng nhất là “nhanh và vững chắc” sẽ luôn đánh bại “chậm và ổn định”
* Làm việc với những ưu điểm của bạn, đầu tư nhiều tài nguyên và làm việc đồng đội sẽ luôn chiến thắng bất cứ một cá nhân nào
* Không bao giờ đầu hàng hay nản chí sau thất bại.
* Và cuối cùng, luôn có giải pháp cho mọi tình huống, vấn đề là phải tích cực tìm kiếm chúng.
ST.
P/S: picture: hôm đi ăn thịt thỏ với lẩu rùa...